Từ sau khi đồng ý tham gia chương trình truyền hình thực tế Bố ơi Mình đi đâu thế phiên bản Việt mùa đầu tiên, MC Phan Anh bắt đầu cởi mở hơn với việc chia sẻ cuộc sống gia đình của mình với người hâm mộ.
Nam MC điển trai của showbiz Việt từng cho biết, vì tính chất công việc bận rộn, anh ít có thời gian ở nhà với các con, thậm chí còn từng bị các con sợ vì tính nghiêm khắc và có phần bảo thủ. May mắn, bà xã anh lại là người đảm đang chu toàn, khéo chăm lo con cái, giỏi vun vén gia đình nên anh mới có thể yên tâm, toàn tâm toàn ý cho công việc, sự nghiệp.
Vậy nhưng nếu bỗng nhiên một ngày vợ đi vắng, để lại ông bố trẻ một mình với nhiệm vụ chăm sóc 3 đứa trẻ, MC Phan Anh sẽ cho con ăn ra sao, ru con ngủ thế nào?
Nhật ký “khi vợ vắng nhà” của ông bố 3 con điển trai được chính Phan Anh chia sẻ trên trang cá nhân khiến nhiều người vô cùng thích thú và bất ngờ. Rất nhiều chị em còn hào phóng dành tặng nam MC lời bình luận “soái ca đây chứ đâu” vì sự khéo léo, yêu thương mà vẫn đầy quyết đoán, nghiêm khắc , vừa chăm con, dạy con vừa tự sửa chính bản thân mình của anh.
Nguyên văn chia sẻ của MC Phan Anh:
Mẹ đi đám cưới mai về…
– Bo khóc gần bằng sáng đầu tiên đi quay Bố ơi Mình đi đâu thế.
– Bin mải ăn chỉ con chào mẹ thật to!
– Pooh lẽo đẽo chạy theo đòi mẹ ở nhà nhưng bố chỉ cần giở tí chiêu hỏi: Ai mở cửa cho mẹ? Ai bấm thang máy cho mẹ? Là lon ton tranh làm quên cả việc đòi…
CHƯƠNG 1, KHI MẸ VẮNG NHÀ BẮT ĐẦU
Mất 20 phút để cô nàng hết mít ướt, hết đòi bà nội qua ngủ cùng. Phương pháp: nhẹ nhàng nhắc lại lá thư mà nàng đã viết cho bố mẹ cách đây mấy hôm, nói con yêu bố mẹ nhiều, con xin lỗi vì còn có lúc chưa ngoan.. (Hehe, ai bảo bé con của bố há miệng mắc quai).
Mất 10 phút để chàng Pooh ăn hết bát cơm. Bí quyết: vừa ăn thịt, vừa ăn cơm, vừa ăn.. dưa hấu cũng chẳng sao. Dù gì đều vào bụng cả!
Và mất 1 phút để nhắc Bin bớt ăn lại! Anh này đơn giản lắm! Chỉ cần nói để phần cho chị, cho em với, là dù háu ăn đến đâu cũng biết nhường. Ngoan ơi là ngoan, bố thương không để đâu cho hết.
Tiếp đến các con được phép mỗi người chọn một đoạn phim trên youtube! Bo lau bàn, đổ rác. Bố rửa bát, quét nhà.
Xong xuôi Pooh đã bắc ghế trèo lên bàn lấy truyện về Phù thủy và thần tiên ra sofa, bật sẵn đèn đọc sách chờ bố. Đến là khổ! Bố cháu đã đọc đến 1 vạn 8 ngàn 9 trăm tỉ lần rồi mà con vẫn thích nghe. Giả vờ đọc sai là bị sửa từng từ, thế mà vẫn bắt đọc mới đau chứ.
Chị Bo làm bài, nhớ ra: cô bảo sáng mai phải mang lon nước đi để làm thí nghiệm. Nhà không có, bố bảo xuống dưới nhà hàng xin. Con ngại, thế là nằng nặc uy hiếp em Bin đi cùng. Bin vốn hiền lành, dễ bắt nạt thấy bố nói: con giúp phụ nữ đi kìa, đành luyến tiếc đi theo.
Một lúc sau, thành quả là: lon nước không có, mà ông Bin ông ấy tè ướt cả quần, vì em thì mắc tè mà chị cứ giục nhanh không thang máy đóng cửa.
Bây giờ nghĩ lại thì buồn cười, chứ lúc đấy cũng bực lắm. Cứ nhắc trong đầu bình tĩnh, bình tĩnh.. mà rồi cũng phải quát lên một câu: Con sao thế hả Bin? Thấy điệu bộ đầy hối lỗi, lúng túng không biết tìm ra câu trả lời của cậu mà vừa tức vừa thương.
Chị Bo xem chừng hối hận, thỏ thẻ xin tiền, tự xuống mua lon nước mới. Bố với theo: lúc nãy con tự đi có phải hay không? (Haha, nói xong rồi mới thấy mình nên thay bằng lời khen: con gái tự lập ghê! Khổ quá, từ lý thuyết đến thực tế là cả một quãng đường xa xôi..).
Sau sự cố thì cả 3 anh chị đều có vẻ ngoan hơn! Bố chỉ hỏi: Trước khi đi ngủ chúng mình làm gì nào một phát là ùa đi đánh răng. Phấn khích quá mức thế là lại tranh nhau rồi đổ nước văng tung tóe ra khắp nơi!
Haizzzaaa, lần này thì nhịn được, nhưng vẫn không kiềm chế hoàn toàn nên rao giảng bài giáo dục công dân: phải biết nhường nhịn, phải biết cẩn thận. Vừa giảng vừa nghĩ: chắc các con nó cũng mệt với mình lắm. Như kiểu hồi nhỏ ông bà mắng bố chả lọt tai được chữ nào.
Rồi thì nhỏ nước muối, uống mật ong chanh, uống nước ấm.. Mãi cũng lùa được tụi trẻ vào giường, vỗ về để các con yên tâm sẽ có một giấc ngủ ngon sau khi trả lời một loạt câu hỏi về đạo Phật, đạo Thiên Chúa. Thấy anh Bin nịnh bố con theo cả hai đạo mà mỉm cười đáp: mỗi người sẽ theo một đạo thôi con. Khi lớn lên, tùy duyên con sẽ tìm được Người cho con đức Tin. Còn bây giờ các con yên tâm là có Đức Phật, Đức Chúa sẽ luôn cùng bố mẹ bảo vệ và chở che cho những thiên thần của mình!
Rồi đêm xuống…Bố làm nốt việc! Đặt đồng hồ báo thức 6h20 để sáng mai làm thay việc của mẹ gọi con dậy đi học!
Mẹ nhắn tin có tí lo lắng… (mà chắc giả vờ thế thôi, chứ biết bố không chăm được các con thì mẹ chả bao giờ dám xa các con một ngày).
Bố vòng sang giường, thấy Bin vẫn còn hơi nghẹt mũi, thấy Bo trở mình, thấy Pooh húng hắng ho, thấy trong lòng bố lâng lâng nhiều cảm xúc. Chỉ biết là để các con khỏe mạnh, được chăm sóc, dạy dỗ thành người, bố chẳng tiếc điều gì, kể cả bản thân mình!
…Thế nên, bố ngồi bên máy tính, viết lại vài dòng vụn vặt, như một trang nhật ký.
Vì thời gian, sự già nua… khó tránh được lúc nào đấy bố có thể quên đi. Nhưng khi đọc lại, chắc chắn tất cả những khoảnh khắc bình dị mà tràn hạnh phúc thế này sẽ ùa về!
Không có điều gì giá trị hơn tình thân gắn kết của gia đình.